Hạnh phúc đến muộn
Vân ngâm mình trong dòng nước xoáy để rửa trôi nỗi u hoài của cuộc đời. Cô căm ghét sự nông nổi đã lấy đi tuổi thanh xuân. Sáng hôm sau, Vân tỉnh dậy trong một không gian lạ lẫm: một căn nhà cổ kính, tiếng chim hót và mùi hoa bưởi thơm ngát. Cô gượng dậy nhưng đau đớn, cổ họng khô rát. Nhìn lại cơ thể từng bị tổn thương, Vân nhớ Khoa - mối tình lãng mạn với những bài thơ, hoa hồng, và những cái nắm tay ấm áp. Họ từng là cặp đôi hoàn hảo trong mắt mọi người, và Vân tự hào về tình yêu của mình với chàng trai Hà Nội giàu có.
Vân hoàn toàn tin tưởng Khoa, nhưng hôm qua Khoa đã bỏ chạy, để Vân một mình chống chọi với đám côn đồ. Giờ đây, Vân cảm thấy trống rỗng và khóc nức nở, khiến trái tim Huy, người đàn ông đứng cạnh, cũng xót xa. Huy đưa cho Vân một chiếc khăn mùi soa trắng và bảo cô lau nước mắt, hứa sẽ lắng nghe sau. Huy, một kỹ sư trung niên đã trải qua nỗi đau mất vợ và con trong lúc sinh, từng sa đà vào cuộc sống buông thả nhưng giờ đây, trước nỗi đau của Vân, trái tim anh lại rung động.
Huy ôm Vân và an ủi: "Nín đi em, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Giờ tôi phải đi, em nghỉ ngơi nhé." Sau đó, Huy dắt xe máy rời đi. Vân cảm thấy nhẹ nhõm với sự chăm sóc của anh. Trên bàn có thức ăn và thuốc được chuẩn bị kỹ lưỡng. Vân đọc một mẩu giấy: "Cuộc sống ai cũng có nỗi đau, nhưng cái chết không phải là giải thoát. Hãy ăn và uống thuốc nhé!" Vân khóc, nhưng đó là những giọt nước mắt vui mừng và hy vọng. Huy đã mang cô ra khỏi bế tắc. Vân quyết định ở lại vài ngày để bình tâm, và trong thời gian đó, họ đã có những cuộc trò chuyện thú vị, giúp Vân nhận ra khát khao hạnh phúc của Huy.
Thời gian trôi qua, Vân trở lại trường với quyết tâm học giỏi, trong khi anh kỹ sư vẫn cần mẫn bên các công trình. Tình yêu đôi khi giản dị, chỉ cần được thấy nhau hạnh phúc.


Source: https://afamily.vn/hanh-phuc-muon-mang-20110827103745814.chn